Mùa xuân đánh cắp lạnh lùng Cho mưa phùn xuống ướt lung tung xèo Làm cành đào ở đầu hè Ngại ngùng cũng phải bung tòe cánh hoa Cơ mà chẳng dám nói ngoa Hôm qua còn rét như là đóng băng Gió bấc thốc lạnh căm căm Vậy mà xuân phát ấm xanh khắp trời Cơ mà chẳng phải nói chơi Mùa xuân như biết lòng người cần chi Mẹ già… từ giã… con đi Mong con từ phút biệt ly mắt mờ Mùa xuân xum tụ bất ngờ Cho nhau gặp mặt ngẩn ngơ nỗi niềm Cơ mà chẳng dám nói xiên Mùa xuân như thể bà tiên giáng trần Cho hoa lá nở… phép thần Chim muông ríu rít ca vang vui vầy Xanh từ mặt đất, ngọn cây Xanh từ dòng chảy tới ngày cũng xanh “Gần xa nô nức yến anh” Dòng người trẩy hội như dòng hoa đi. Mùa xuân có phép vu quy Cho hai người lạ sân si chung giường Hai nhà xa lạ khác đường Cũng chung một mối yêu thương… gia đình Cơ mà chẳng phải giật mình Chứ mùa xuân biết phân vân trước tiền Người nghèo thì được ban hên Người giàu thì được ban quên tủi sầu Cơ mà chẳng phải xa sâu Chứ mùa xuân cũng pha màu sắc son Nhà nhà tảo mộ tạ ơn Người người chúc tụng những lời tốt tươi Cơ mà xuân đến thật rồi Bắt đầu bằng Tết…tiếng cười vang vang!