Ai ai cũng tưởng bậu hiềnCắn cơm không bể, cắn tiền bể hai

Ai đem con sáo sang songĐể cho con sáo sổ lồng bay cao

Ai đi bờ đắp một mìnhPhất phơ chiếc áo giống hình phu quân

Ai đi đâu đấy hỡi aiHay là trúc đã nhớ mai đi tìmAi đi muôn dặm non songĐể ai chứa chất sầu đong vời đầy

Ai đi sục sịch ngoài hàng dưaPhải chăng chú thợ mộc với cái cưa cái bàoAi đi sục sịch ngoài hàng ràoPhải chăng chú thợ mộc với cái bào cái cưa

Ai kêu là rạch, em gọi là songPhù sa theo nước chảy mênh môngSông ơi, thấm mát đời con gáiChẳng muốn lìa sông, chẳng muốn lấy chồng

Ai làm cho bướm lìa hoaCho chim xanh nỡ bay qua vườn hồng

Ai làm Nam Bắc phân kỳCho hai giòng lệ đầm đìa nhớ thương

Ai mà nói dối cùng aiThì trời giáng hạ cây khoai giữa đồngAi mà nói dối cùng chồngThì trời giáng hạ cây hồng bờ ao

Ai nhứt thì tôi đứng nhìAi mà hơn nữa tôi thì thứ ba

Ai ơi bưng bát cơm đầyDẻo thơm một hạt, đắng cay muôn phần

Ai ơi chơi lấy kẻo giàMăng mọc có lứa người ta có thìChơi xuân kẻo hết xuân điCái già sòng sọc nó thì theo sau

Ai ơi chớ nghĩ mình hènNước kia dù đục lóng phèn cũng trong

Ai ơi chớ vội cười nhauCười người hôm trước hôm sau người cườiAi ơi chớ vội cười nhauNhìn mình cho tỏ trước sau hãy cười

Ai ơi chẳng chóng thì chầyCó công mài sắt, có ngày nên kim

Ai ơi đã quyết thì hànhĐã đốn thì vác cả cành lẫn cây

Ai ơi đã quyết thì hànhĐã đan thì lặn, tròn vành mới thôi

Ai ơi đừng bỏ ruộng hoangBao nhiêu tấc đất tấc vàng bấy nhiêu

Ai ơi đừng lấy học tròDài lưng tốn vải ăn no lại nằmHay nằm thời có võng đàoDài lưng thời có áo chào nhà vuaHay ăn thời có gạo khoViệc gì mà chẳng ăn no lại nằm

Ai ơi đừng lấy pháo binhNửa đêm nó bắn rung rinh cái giường

Ai ơi ở chí cho bềnDù ai xoay hướng đổi nền mặc ai

Ai ơi chí ở cho bềnDù ai xoay hướng đổi nền mặc aiDù ai nói Đông nói Tây,Ta đây vẫn vững như cây giữa rừng

Ai phụ tôi có đất trời chứng giámPhận tôi nghèo, tôi không dám phụ aiTưởng giếng sâu tôi nối sợi dây dàiAi dè giếng cạn, tiếc hoài sợi dây

Ai về ai ở mặc aiÁo dà ở lại, đến mai hãy về

Ai về ai ở mặc aiThiếp như sầu đượm thắp hoài năm canh

Ai về Bình Định mà coiĐàn bà cũng biết múa roi, đi quyền

Ai về có nhớ ta chăngTa về ta nhớ hàm răng mình cười

Ai về em gởi bức thơHỏi người bạn cũ bây giờ nơi naoNon kia ai đắp mà caoSông kia, biển nọ ai đào mà sâu

Ăn cây sung ngồi gốc cây sungLấy anh thì lấy, nằm chung không nằm

Ăn cháo, đá bát

Ăn một bát cháo, chạy ba quảng đồng

Ăn bữa giỗ, lỗ bữa cày

Ăn cá nhả xương, ăn đường nuốt chậm

Ăn cây nào, rào cây nấy

Ăn chưa no, lo chưa tới

Ăn cơm không rau như nhà giàu chết không nhạc

Ăn cơm có canh như tu hành có bạn

Ăn cơm mới, nói chuyện cũ

Ăn dầm, nằm dề

Ăn đi giỗ trước, lội nước theo sau

Ăn lắm thì hết miếng ngonNói lắm thì hết lời khôn hóa rồ

Ăn đong cho đáng ăn đongLấy chồng cho đáng hình dong con người

Ăn được, ngủ được là tiênKhông ăn không ngủ, mất tiền thêm lo

Ăn sao cho được mà mờiThương sao cho được vợ người mà thương

Ăn tàn ăn mạt, ăn nát cửa nhàCon gà nuốt trộng, cá bống nuốt tươi

Ăn thì ăn những miếng ngon,Làm thì chọn việc cỏn con mà làm.

Ăn thì vùa, thua thì chạy

Ăn trái nhớ kẻ trồng câyUống nước nhớ người đào giếng

Ăn trông nồi, ngồi trông hướng

Ầu ơ... Anh về bán đất cây daĐể khuya em đắp gió Tây lạnh lung

Ầu ơ... Bồng bống bông bongLớn lên con phải cố học hànhHọc là học đạo làm ngườiCon đừng lêu lổng kẻ cười người chê

Ầu ợ.. Cháu ơi cháu ngủ cho lâuMẹ cháu đi cấy đồng sâu chưa vềBắt được con trắm con trêTròng cổ mang về bà cháu mình ăn

Ầu ơ... Chim quyên lẻ bạn, than thở một mìnhBây giờ mình lẻ bạn (ơ 1 mình, mình thở than

Ầu ơ... Em tôi khát sữa bú tayAi cho bú thép ngày rày mang ơn

Ầu ơ... Gió đưa gió đẩy về rẫy ăn còngVề sông ăn cá về đồng ăn cua

Ầu ơ... Má ơi đừng đánh con đauĐể con hát bội làm đào má coiẦu ơ... Mẹ ơi đừng đánh con đauĐể con bắt cá hái rau mẹ dungBắt cá, cá lội trên đàngHái rau rau héo, hỏi sao mẹ dùng hả con?...

Ầu ơ... Mười hai giờ kiểng đổ nhà thờSao anh không học đặng nhờ tấm thân?

Ầu ơ... Quạ kêu nam đáo nữ phòngNgười dưng khác họ đem lòng nhớ thươngLiệu bề đát được thì đươngĐừng gầy rồi bỏ thói thường cười chê

Ầu ơ... Ví dầu cá bống đánh đuTôm càng hát bội, cá thu cầm chầu

Ầu ơ... Ví dầu cá lóc nấu canhBỏ tiêu cho ngọt, bỏ hành cho thơm

Ầu ơ... Ví dầu tình bậu muốn thôiBậu gieo tiếng dữ cho rồi bậu raBậu ra bậu lấy ông câuBậu câu cá bống chặt đầu kho tiêuKho tiêu kho ớt kho hànhKho ba lượng thịt để dành mẹ ăn

Ầu ơ... Ví dầu ví dẫu ví dâuVí qua ví lại ví trâu vô chuồng

Anh buồn có chỗ thở thanEm buồn như ngọn nhang tàn thắp khuya

Anh đánh thì em chịu đònTánh em hoa nguyệt mười con chẳng chừa

Anh đã có vợ hay chưa?Mà anh ăn nói gió đưa ngọt ngàoMẹ già anh ở nơi naoĐể em tìm vào hầu hạ thay anh

Anh đâu phải mê bông quế mà bỏ phế cái bông làiQuế thơm ban ngày, lài ngát ban đêm

Anh đi ba bữa anh vềRừng sâu nước độc anh đừng ở lâu

Anh đi đường ấy xa xaĐể em ôm bóng trăng tà năm canhNước non một gánh chung tìnhNhớ ai ai có nhớ mình hay chăng

Anh đi em một ngó chừngNgó sông sông rộng, ngó rừng rừng sâuAnh đi em một ngó chừngNgó trăng trăng lặn, ngó rừng rừng sâu

Anh đi, em ở lại nhàHai vai gánh vác mẹ già, con thơLầm than bao quản muối dưaAnh đi, anh liệu chen đua với đời

Anh đi kiệu lộng ba bongBỏ em cấy lúa đồng không một mình

Anh gặp em hồi đứng bóng đang trưaTrách trời sao vội tối, anh chưa phân cạn lời

Anh em bốn bể là nhàNgười dưng khác họ vẫn là anh em

Anh Hai, anh tính đi mô ?Tôi đi chợ Tết, mua khô cá thiều

Anh hít cái bông bưởi, anh còn hửi cái bông camAnh thích nấm tràm, anh lại ham nấm mối

Anh lấy được em bỏ công ao ướcEm lấy được anh thoả dạ ước ao

Anh mau thức dậy học bàiMong cho anh sớm thành tàiTrước làm đẹp mặt nở mày mẹ chaSau là không phụ tình ta bao ngày

Anh này rõ khéo làm ănĐi cày chẳng biết, chít khăn mượn người

Anh nói với em nhiều tiếng thâm trầmNằm đêm nghĩ lại nát bằm lá gan

Anh ơi, anh giận em chiAnh muốn vợ bé, em thì lấy cho

Anh ơi anh ở lại nhàThôi đừng vui thú nguyệt hoa chơi bờiCòn tiền kẻ rước, người mờiHết tiền, chẳng thấy một người nào ưa

Anh ơi đi lính cho TâyCon dại cả bầy bỏ lại ai nuôi

Anh ơi em chẳng lấy đâuAnh đừng cạo mặt, nhổ râu tốn tiền

Anh ơi nơm cá xong chưaXuồng em neo đợi chờ trưa anh về

Anh say rượu ngày mai sẽ tỉnhKẻ say tình, mãi không tỉnh đâu em

Anh ơi uống rượu thì say,Bỏ ruộng ai cày, bỏ giống ai gieo

Anh thương em, thương quấn thương quitAnh bồng ra gốc mít, anh bồng khít gốc chanhAnh bồng quanh đám sậy, anh bồng bậy vô muiAnh bồng lui sau lái, anh bồng ngoáy trước mũi

Anh thương em trầu hết lá lươnCau hết nửa vườn, cha với mẹ nào hayDầu mà cha mẹ có hayNhứt đánh nhì đày, hai lẽ mà thôiGươm vàng để đó em ôiChết thì chịu chết, lià đôi anh không lià

Anh tỷ như phận anhChẳng thà ở lều tranhNhư thầy Tăng, thầy LộCũng không ham mộ,Như Vương Khải, Thạch SùngĐạo người giữ vẹn, bần cùng sá chi

Anh về bán ruộng cây daBán cặp trâu già, mới cưới đặng em

Anh về đếm hết sao trờiEm đây kết tóc ở đời với anh

Anh về đô thị hôm naoGió lay cây choại, lệ trào mi em

Anh về em chẳng dám đưaHai hàng nước mắt như mưa tháng mười

Anh về làm rể ăn cơm với cáEm về làm dâu ăn rau má với rạm đồng

Anh với em mà tựa vai kềNay dù em có lạc Sở sang TềThì em cũng nên gởi thơ về 1 lá đặng cho anh hay

Ao có bờ, sông có bến

Ao sâu thì lắm ốc nhồi,Chồng mình lịch sự nửa người nửa taGhen lắm thì đứt ruột ra,Chồng mình sẽ tới tay ta phen này

Áo dài, chớ tưởng là sang,Bởi không áo ngắn, mới mang áo dài

Áo mặc sao qua khỏi đầu

Áo anh đứt chỉ đường tàVợ anh chưa có, mẹ già chưa khâu

Ai về tôi gửi buồng cauBuồng trước kính mẹ, buồng sau kính thầy

Ai về ai ở mặc aiThiếp như sầu đượm thắp hoài năm canh

Ai ơi chớ vội cười nhauNhìn mình cho tỏ trước sau hãy cười

Ai ơi bưng bát cơm đầyDẻo thơm một hạt, đắng cay muôn phần

Ai ơi đừng chóng chớ chầyCó công mài sắt, có ngày nên kim

Ai ơi đã quyết thì hành,Đã đẵn, thì vác cả cành lẫn cây

(Tiếng hát đồng quệ Ngô Trọng Hiến)

Ao sâu thì lắm ốc nhồi,Chồng mình lịch sự nửa người nửa tạGhen lắm thì đứt ruột ra,Chồng mình sẽ tới tay ta phen nàỵ

Ăn trông nồi, ngồi trông hướng

Anh em như thể tay chân.

Ăn cây nào rào cây nấỵ

Ai về Bình Định mà coiCon gái Bình Định cầm roi đi quyền

Ai đem con sáo sang sôngĐể cho con sáo xổ lồng nó bay

Ai đi đâu đấy hỡi ai ?Hay là trúc đã nhớ mai đi tìm

Áo dài, chớ tưởng là sang,Bởi không áo ngắn, mới mang áo dài .

Ăn, thì ăn những miếng ngon,Làm thì chọn việc cỏn con mà làm .

Ba cô đội gạo lên chùamột cô yếm thắm bỏ bùa cho sưsư về sư ốm tương tưốm lăn ốm lóc nên sư trọc đầuai làm cho dạ sư sầucho ruột sư héo như bầu đứt dây

Ba đồng một mớ đàn ôngĐem bỏ vào lồng cho kiến nó thaBa trăm một mụ đàn bàĐem về mà trải chiếu hoa cho ngồi

Ba đồng một mớ trầu caySao anh không hỏi những ngày còn không?Bây giờ em đã có chồngNhư chim vào lồng, như cá cắn câuCá cắn câu biết đâu mà gỡChim vào lồng biết thuở nào ra

Ba năm ở với người đầnChẳng bằng một lúc ghé gần người khôn

Ba năm trấn thủ lưu đồnNgày thì canh điếm tối dồn việc quan

Ba tiền một khúc cá buôiCũng mua cho được mà nuôi mẹ già

Ba trăng là mấy mươi hôm,Mai Nam nắng trước, chiều Nồm quạnh sauChàng ơi đừng phụ khó tham giàuKhi lành tôn trượng, khi đau phụ phàng

Bà già đeo bị hạt tiêuSống bao nhiêu tuổi nhiều điều đắng cay

Bạc sao bạc chẳng vừa thôiĐể cho nước chảy hoa trôi lỡ làng

Bà con khó xin đừng bỏKẻ lạ dầu sang cũng chớ đua

Bà già đã tám mươi tưNgồi trong cửa sổ gởi thư lấy chồng

Bà già đi chợ Cầu BôngBói xem một quẻ lấy chồng lợi chăng?Xem rằng ông mới bói rằng:Lợi thì có lợi, nhưng răng chẳng còn

Bạc Liêu nước chảy lờ đờDưới sông cá chốt trên bờ Triều Châu

Bắc thang lên hái hoa vàngVì ai cho thiếp biết chàng từ đây

Bạn bè là nghĩa tương triSao cho sau trước vẹn bề mới nên

Bạn nghèo thuở trước chớ quênVợ cùng kham khổ, chẳng nên phụ tình

Bàn tay còn có ngón dài, ngón vắn,Con một nhà đứa trắng đứa đen,Hễ ăn vóc học quen,Dẫu họ chê mình vụng, tập rèn cũng phải hay

Bạn vàng lại gặp bạn vàngLong Lân Quy Phụng một đoàn tứ linh

Bánh cả mâm, sao em kêu rằng bánh ít?Trầu cả chợ, sao em gọi là trầu không?Trai nam nhi không đối đặngGái má hồng xin thử đối xem!

Bao giờ cho đặng thảnh thơi,Tay têm thuốc cống, miệng mời lang quân

Bao giờ cho đến tháng MườiThổi nồi cơm nếp vừa cười vừa ăn

Bao giờ cho đến tháng NămThổi nồi cơm nếp vừa nằm vừa ăn

Bao giờ mưa thuận gió hòaThay lông đổi cánh lại ra phượng hoàng

Bao giờ cạn rạch Đồng NaiNát chùa Thiên Mụ mới phai lời nguyền

Bao giờ chạch đẻ ngọn đaSáo đẻ dưới nước thì ta lấy mìnhBao giờ cây cải làm đìnhGỗ lim thái ghém thì mình lấy ta

Bao giờ cho chuối có cànhCho sung có nụ, cho hành có hoaBao giờ trích đẻ ngọn đaSáo đẻ dưới nước, thì ta lấy mình

Bao giờ cho khỉ đeo hoaCho voi đánh sáp, cho gà nhuộm răng

Bao giờ nước ngọt đường cayGánh vừa lon gạo thì thằng Tây ở tù

Bao giờ sen mọc Biển ĐôngCha con nhà Nguyễn bế bồng nhau đi

Bao phen lên ngựa ra vềCầm cương níu lại xin đề câu thơCâu thơ ba bốn câu thơCâu đợi, câu chờ, câu nhớ, câu mong

Bao phen quạ nói với diềuSau nhà cô Huệ có nhiều gà con

Bậu chê qua ở rẫy ăn còngBậu về ở chợ ăn ròng mắm nêm

Bây giờ gặp phải hội nàyKhi trời hạn hán, khi hay mưa dầmKhi trời gió bão ầm ầm,Đồng tiền lúa thóc, mười phần được ba

Bấy lâu nay em ở ven rừng,Chim kêu, vượn hú, em nửa mừng nửa lo

Bé nhưng mà bé hạt tiêuBé cay bé đắng bé xiêu lòng người

Bên sông thanh vắng một mìnhCó ông ngư phủ biết tình mà thôi

Biên Hòa có bưởi Thanh TràThủ Đức nem nướng, điện Bà Tây Ninh

Bớ chiếc ghe sau chèo mau em đợi,Cho khỏi khúc sông này bờ bụi tối tăm

Bóng trăng anh tưởng bóng đènBóng cây anh ngỡ bóng thuyền em sang

Bông chi thơm lạ thơm lungThơm cây, thơm lá, người trồng cũng thơm

Bữa ăn có cá cùng canhAnh chưa mát dạ bằng anh thấy nàng

Buồn chẳng muốn nói, gọi chẳng muốn trôngTưởng sự lấy chồng, tỉnh như con sáo

Buồn tình cha chả buồn tìnhKhông ai nói chuyện với mình cho vui

Bảy với ba tính ra một chụcCòm tam tứ lục tính lại cửu chươngLiệu bề đát được thì thươngĐừng gầy rồi bỏ, thế thường cười chê

Bắp non mà nướng lửa lòĐố ai ve được con đò Thủ Thiêm

Bắt con ngựa ngựa ô, ngựa ô tra khớpLục lạc đồng đen, em mang hài tốtNgấy ngây muôn dặm đường dàiCá rô róc rách ruộng càyAi ghẹo gì mày hỡi cá rô con?

Bắc thang lên hỏi ông trờiBỏ tiền cho gái có đòi được chăng!

Bây giờ mận mới hỏi đàoVườn hồng đã có ai vào hay chưaMận hỏi thời đào xin thưaVườn hồng có lối nhưng chưa ai vào!

Bây giờ tui biết phận tuiChỉ là cơm nguội phòng khi đói long

Bấy lâu vắng mặt khát khaoBây giờ thấy mặt muốn cào mặt ra

Bầu ơi thương lấy bí cùngTuy rằng khác giống, nhưng chung một giàn

Bậu buồn, qua dễ chẳng buồnCá dưới sông biếng lội, chim trên nguồn biếng bay

Bên kia sông, ai lập kiểng chùa Tân ThiệnBên này sông, qua lập cái huyện Hà ĐôngCái huyện Hà Đông để cho ông Bao Công xử kiệnCái chuà Tân Thiện nhiều kẻ tu hànhChim kêu dưới suối trên cànhQua không bỏ bậu, sao bậu đành bỏ quả

Bên này sông em bắc cây cầu mười tấm vánBên kia sông em lập cái quán mười hai từngBán buôn nuôi mẹ cầm chừng đợi anh

Bến em có gốc dừa tơĐêm trăng em đứng em chờ đợi ai

Biết bao gái đẹp như hoaVỡ trâm, gãy xuyến, chìm thoa, rơi vàng

Bồ câu bồ cácTha rác lên câyGió đánh lung layLà vua Cao TổNhững người mặt rỗLà ông Tiêu HàNước chảy đường quaLà dượng Tào TháoĐánh bạc cầm áoLà anh Trần Bình

Biết nhau từ thuở buông thừngTrăm chắp nghìn nối, xin đừng quên nhau

Biết thì thưa thốtKhông biết thì dựa cột mà nghe

Biển sâu, con cá lớn vẫy vùngTrời cao muôn trượng, cánh chim hồng bay cao

Biển trời đua sắc vẫy vùngNữ nhi sánh với anh hùng được nao!

Biểu về nói với ông câuCá ăn thì giựt, để lâu hết mồi

Bì phấn với vôiBì con ông lái với tôi chân sào

Bìm bịp kêu nước lớn anh ơiBuôn bán không lời, chèo chống mỏi mê

Bông sứ cùng với bông làiTui quyết bẻ hết, khỏi ai cằn nhằn

Bốn ông mà ngồi một bànCùng uống một chén, cùng than một lời

Bờ sông lại lở xuống songĐàn bà mà lấy đàn ông, thiệt gì

Bởi anh đành đoạnĐốn ngọn cây bầnKhông cho ghe cá đậu gần ghe tômThương anh em phải sớm hôm

Bởi anh trăm việc canh nôngCho nên mới có bồ trong bịch ngoài

Buồn ngủ lại gặp chiếu manhHay ăn, làm biếng gặp anh đứng đường

Buồn trông chênh chếch sao maiSao ơi, sao hỡi nhớ ai sao mờBuồn trông con nhện giăng tơNhện ơi, nhện hỡi, nhện chờ mối ai

Buồn về một nỗi tháng giêngCon chim, cái cú, nằm nghiêng thở dàiBuồn về một nỗi tháng haiĐêm ngắn, ngày dài, thua thiệt người taBuồn về một nỗi tháng baMưa rầu, nắng lửa, người ta lừ đừBuồn về một nỗi tháng tưCon mắt lừ đừ cơm chẳng muốn ănBuồn về một nỗi tháng nămChửa đặt mình nằm gà gáy, chim kêu

Buổi chợ đông con cá đồng anh chê lạtBuổi chợ tan rồi con tép bạc anh cũng khen ngon

Bùn xa bèo, bùn khô bèo héoLựu xa đào, lựu xéo đào xiênVàng cầm trên tay rớt xuống không phiềnChỉ phiền một nỗi nợ với duyên không tròn

Bươm bướm mà đậu cành bongĐã dê con chị, lại bồng con em

Bước lên xe kiếng đi viếng mả chồngMả chưa cỏ mọc trong lòng đậu thai

Bước sang canh một anh thắp ngọn đèn vàngChờ con bạn ngọc thở than đôi lờiCanh hai vật đổi sao dờiTính sao nàng tính trọn đời thủy chungCanh ba cờ phất trống rungMặc ai ai thẳng ai dùn mặc aiCanh tư hạc đậu cành maiSương sa lác đác khói bay mịt mờCanh chầy tơ tưởng tưởng tơChiêm bao thấy bậu dậy rờ chiếu không

Bước vô trường án, vỗ ván cái rầmBủa xua ông Tham biện, bạc tiền ông để đâu

Bước xuống ruộng sâu, em mảng sầu tấc dạTay em ôm bó mạ, luỵ ứa hai hàngAi làm lỡ chuyến đò ngangCho loan với phượng đôi hàng biệt ly

Bực mình chẳng muốn nói raMuốn đi ăn giỗ chẳng ma nào mời

Bỏ thì thương, vương thì tội !

Ba đồng một lũ đàn ôngTa bỏ vào lồng cho kiến no tha

Ba đồng một lũ đàn bàMua về ta bỏ chuồng gà chuồng heọ

Bà còng đi chợ trời mưaCái tôm cái tép đi đưa bà còng

Biết người biết taTrăm trận trăm thắng.

Bầu ơi thương lấy bí cùngTuy rằng khác giống nhưng chung một giàn .

Bây giờ Mận mới hỏi ĐàoVườn hồng đã có ai vào hay chưaMận hỏi thì Đào xin thưaVườn hồng có lối nhưng chưa ai vào !

Bà già đi chợ Cầu ĐôngBói xem một quẻ có chồng lợi chăng ?Thầy bói gieo quẻ nói rằngLợi thì có lợi nhưng răng không còn

Bà già đã tám mươi tưNgồi trong cửa sổ gửi thư kén chồng

Bắc thang lên hái hoa vàngVì ai cho thiếp biết chàng từ đây

Bắc thang lên hỏi ông TrăngHỏi rằng chị Nguyệt đã chừng mấy con

Bắc thang lên hỏi ông TrờiĐem tiền cho gái có đòi được không ?

Bé nhưng mà bé hạt tiêuBé cay, bé đắng, bé xiêu lòng người

Ba đồng một mớ đàn ôngĐem bỏ vào lồng cho kiến nó thaBa trăm một mụ đàn bàĐem về mà trải chiếu hoa mời ngồi

Ba cô đội gạo lên chùaMột cô yếm thắm bỏ bùa cho sưSư về, sư ốm tương tưỐm lăn ốm lốc nên sư trọc đầuAi làm cho dạ sư sầuCho ruột sư héo như bầu đứt dây

Bao giờ trạch đẻ ngọn đaSáo đẻ dưới nước thì ta lấy mìnhBao giờ rau diếp làm đìnhGỗ lim thái ghém, thì mình lấy ta

Bồng bồng mẹ bế con sangĐò dọc quan cấm, đò ngang không chèoMuốn sang thì bắt cầu kiềuMuốn con hay chữ thời yêu kính thầy

Buổi chợ đông, con cá hồng, chê lạt,Buổi chợ tàn, con tép bạc cũng phải mua !

Bói ra ma quét nhà ra rác

Bán anh em xa mua láng giềng gần

1 . Canh khuya thắp chút dầu dưTim loan cháy lụn thiếp sầu tư một mình

Cau già dao bén thì ngonNgười già trang điểm phấn son cũng già

Cá bống còn ở trong hangLá rau tập tàng còn ở ruộng dâuTa về, ta sắm cần câuCâu lấy cá bống, nấu rau tập tang

Cá kèo mà gặp mắm tươiNhư nơi đất khách gặp người cố tri

Cá không ăn muối cá ươnCon cãi cha mẹ trăm đường con hư

Cá nục nấu với dưa hồngLơ mơ có kẻ mất chồng như chơi

Cá tươi xem lấy đôi mangNgười khôn xem lấy đôi hàng tóc maiTóc mai sợi vắn sợi dàiCó đâu mặt rỗ đá mài không trơn

Cách sông mới phải luỵ thuyềnCòn như đường liền ai phải luỵ ai

Cái cò lặn lội bờ songMuốn lấy vợ đẹp, nhưng không có tiền

Cái cò mày đi ăn đêmĐậu phải cành mềm lộn cổ xuống aoÔng ơi ông vớt tôi naoTôi có lòng nào, ông hãy sáo măngCó sáo, thì sáo nước trongĐừng sáo nước đục, đau lòng cò con

Cái kiến mày kiện củ khoaiChê em tao khó, lấy ai cho giàuNhà tao chín đụn, mười trâuLại thêm ao cá bắc cầu rửa chânCầu này là cầu ái ânMột trăm con gái rửa chân cầu nàyCó rửa thì rửa chân tayChớ rửa chân mày, chết cá ao anh

Cái Răng, Ba Láng, Vàm Xáng, Phong ĐiềnAnh thương em cho bạc cho tiềnĐừng cho lúa gạo, xóm giềng họ hay!

Cái Răng, Ba Láng, Vàm Xáng, Xà NoAnh có thương em, xin sắm một con đòĐể em qua lại mua cò gởi thơ

Cái ngủ mày ngủ cho lâuMẹ mày đi cấy ruộng sâu chưa về

Cái ngủ mày ngủ cho sayMẹ mày vất vả chân tay suốt ngày

Cái răng cái tóc là góc con người

Cát bay vàng lại ra vàngNhững người quân tử dạ càng đinh ninhĐinh ninh ta để dạ nàyCó công mài sắt, có ngày nên kim

Cà Mau hãy đến mà coiMuỗi kêu như sáo thổiĐỉa lội lềnh như bánh canh

Càng già càng dẻo càng daiCàng gãy chân chõng, càng sai chân giường

Cầm tay em như ăn bì nem gỏi cuốnDựa lưng nàng như uống chén rượu ngon

Cầm vàng mà lội qua songVàng rơi không tiếc, tiếc công cầm vàng

Cần Thơ là tỉnhCao Lãnh là quêAnh đi lục tỉnh bốn bềMảng lo buôn bán không về thăm em

Cậu cai nón dấu lông gàCổ tay đeo nhẫn gọi là cậu caiBa năm được một chuyến saiÁo ngắn đi mượn, quần dài đi thuêCậu cai buông áo em raÐể em đi bán kẻo mà chợ trưa

Cây cao bóng mát không ngồiRa ngồi chỗ nắng trách trời không mây

Cây da Chợ Đũi nay nó trụi lủi, trốc gốc, mất tànTình xưa còn đó, ngỡ ngàng nan phân!

Cây khô không dễ mọc chồiMẹ già không thể sống đời với con

Cây không trồng nên lòng không tiếcCon không đẻ nên mẹ ghẻ không thương

Cây trên rừng hoá kiểng Cá dưới biển hoá longCon cá lòng tong ẩn bóng ăn rongAnh đi lục tỉnh giáp vòngĐến đây trời khiến đem lòng thương em

Cây vông đồng không không trồng mà mọcCon gái xóm này chẳng chọc mà theo

Cây xanh lá đỏ hoa vàngHạt đen rễ trắng đố chàng là chi(đố là gì? Cây rau sam)

Cây xanh thời lá cũng xanhCha mẹ hiền lành để đức cho conMừng cây rồi lại mừng cànhCây đức lắm chồi, người đức lắm conBa vuông sánh với bảy trònĐời cha vinh hiển đời con sang giàu

Cậu cai buông áo em raĐể em đi chợ kẻo mà chợ trưaChợ trưa dưa nó héo điLấy chi nuôi mẹ, lấy gì nuôi em?

Cha mẹ anh có đánh quằn đánh quạiBắt anh ra treo tại nhành dươngBiểu từ ai, anh từ đặngChớ biểu anh từ người thương, anh không từ

Cha mẹ nuôi con biển hồ lai lángCon nuôi cha mẹ tính tháng tính ngày

Chanh chua thì khế cũng chuaChanh bán có muà, khế bán quanh năm

Cháu ơi cháu ngủ cho ngonCủa dì, dì giữ ai bòn mặc ai

Chàng ôi, giận thiếp mà chiThiếp như cơm nguội đỡ khi đói long

Chàng về để áo lại đâyĐể khuya em đắp gió khuya lạnh lung

Chàng về để áo lại đâyPhòng khi em nhớ cầm tay đỡ buồn

Chặt không đứt, bứt không rờiPhơi không khô, chụm không cháy(Đố là con gì? Con sam)

Chẳng tham ruộng cả, ao tiềnChỉ tham cái bút, cái nghiên anh đồ

Chân đi ba bước lại dừngTuổi em còn bé chưa từng đi buônĐi buôn cho đáng đi buônĐi buôn cau héo có buồn hay không

Chén tình là chén say sưaNón tình anh đội nắng mưa trên đầu

Chẻ tre bện sáo cho dầyChận ngang sông Mỹ có ngày gặp em

Chê đắng chê hôiĐã chê xôi không dẻoLại chê kẹo không ngọ

Chê đây, lấy đấy sao đànhEm chê cam sành , lấy phải quít hôiQuít hôi bán một đồng mườiCam ba đồng một, quít ngồi trơ trơ

Chết trước được mồ, được mảChết sau nằm ngả, nằm nghiêng

Chiếc khăn cô đội trên đầuGió xuân đưa đẩy rơi vào tay tôiBâng khuâng tôi chẳng muốn rờiTrao cô thì tiếc, giữ thời không yên

Chiếu bông mà trải góc đềnMuốn vô làm bé biết có bền hay không?

Chiều chiều, buồn miệng nhai trầuNhớ người quân tử bên cầu ngẩn ngơ

Chiều chiều chim vịt kêu chiềuBâng khuâng nhớ bạn chín chiều ruột đau

Chiều chiều lại nhớ chiều chiềuNhớ người áo trắng khăn điều vắt vai

Chiều chiều, ông chánh về TâyCô ba ở lại lấy thầy Thông NgônThông ngôn, ký lục bạc chục không màngLấy chồng thợ bạc đeo vàng đỏ tay

Chiều chiều ông Lã Đông TânVai mang bầu rượu, tay cầm chiếc nem

Chiều chiều ra đứng ngõ sauTrông về quê mẹ ruột đau chín chiều

Chiều chiều tui buồn tui ra sông cái, tự ải cho rồiSống làm chi mà chia ly thục nữThác cho rồi đặng chữ thuỷ chung

Chiều chiều vịt lội cò bayÔng voi bẻ mía chạy n_ vô rừngVô rừng bứt một sợi mâyĐem về thắt gióng cho nàng đi buôn

Chim chìa vôi bay ngang đám thuốcCá bãi trầu lội tuốt mương cau

Chim khôn kêu tiếng rảnh rangNgười khôn nói tiếng dịu dàng dễ nghe

Chim khôn mắc phải lưới hồngHễ ai gỡ được, đền công bạc vàngAnh rằng anh chẳng lấy vàngHễ anh gỡ được, thì nàng lấy anh

Chim quyên ăn trái nhãn lồngLia thia quen chậu, vợ chồng quen hơi

Chim quyên xuống đất ăn trùngAnh hùng lỡ vận lên rừng đốt thanChim quyên xuống đất cũng quyênAnh hùng lỡ vận vẫn còn duyên anh hùng

Chim trời ai dễ đếm longNuôi con ai dễ kể công tháng ngày

Chim xa cành còn thương nhớ cộiNgười xa người tội lắm người ơi!Chẳng thà không gặp thì thôiGặp rồi mỗi đứa một nơi sao đành

Chính chuyên chết cũng ra maLẳng lơ chết cũng đem ra ngoài đồng

Chì khoe chì nặng hơn đồngSao chì chẳng đúc nên cồng, nên chuông

Chị kia bới tóc đuôi gàNắm đuôi chị lại hỏi nhà chị đâủNhà tui ở dưới đám dâuỞ trên đám đậu đầu cầu ngó qua

Chị lấy chồng em gặm giò heoGiò heo chị để chị treoEm lấy giò mèo em gặm em chơi

Chỉ đâu mà buộc ngang trờiThuốc đâu mà chữa con người lẳng lơ

Chỉ đâu mà buộc ngang trờiTay đâu mà bụm miệng người thế gian

Cho em trở lại đường xưaĐể em tìm lại gốc dừa cạnh aoLời anh âu yếm chiều nàoThoảng vang trong gió rì rào chớm thu

Chồng chài, vợ lưới con câuThằng rể đóng đáy, con dâu đi nò

Chồng chung chồng chạAi khéo hầu hạ thì được chồng riêng

Chồng già vợ trẻ là duyênVợ già, chồng trẻ là tiên ba đời

Chồng già vợ trẻ là tiênVợ già, chồng trẻ là duyên trên đời

Chồng giận thì vợ làm lànhMiệng cười chúm chím: Thưa anh giận gìThưa anh, anh giận em chiMuốn lấy vợ bé em thì lấy cho

Chồng thấp mà lấy vợ caoNồi tròn, vung méo úp sao cho vừa

Chồng thấp mà vợ lại cao Như đôi đũa lệch biết sao so bằng

Chơi hoa cho biết mùi hoaCầm cân cho biết cân già, cân non

Chuối non giú ép chát ngầmTrai tơ đòi vợ khóc thầm thâu đêm

Chuột kêu chút chít trong rươngEm đi co kheó đụng giường mẹ hay

Chuyện đời chẳng ít thì nhiềuKhông dưng, ai dễ đặt điều cho ai

Chuyện người mặc kệ người loHơi đâu đáy nước, mình mò bóng trăng

Chừng nào đá nổi rong chìmMuối chua chanh mặn anh tìm được em

Chữ trinh đáng giá ngàn vàngTừ anh chồng cũ đến chàng là nămCòn như yêu vụng nhớ thầmHọp chợ trên bụng hàng trăm sá gì

Con ai đem bỏ chùa nàyA di đà Phật, con thầy thầy nuôi

Con cá buôi quạt đuôi ra biển BắcBơi dọc lội ngang không chắc trở về

Con cá đối nằm trên cối đáChim đa đa đậu nhánh đa đaChồng gần không lấy, bậu lấy chồng xaMai sau cha yếu mẹ giàChén cơm đôi đũa, bộ kỷ trà ai dưng?

Con cá mày ở dưới aoTao tát nước vào mày sống được chăng

Con cá trong lờ đỏ hoe con mắtCon cá ngoài lờ ngúc ngoắc muốn vô

Con chim chích choèNó đậu cành chanhTôi ném hòn sànhNó quay lông lốcTôi làm một chốcĐược ba mâm đầyÔng thầy ăn mộtBà cốt ăn haiCái thủ, cái taiTôi đem biếu chúaChúa hỏi chim gìCon chim chích chòe...

Con chim mày ở trên câyTao đứng dưới gốc mày bay đường nào

Con chim nho nhỏĐỏ mỏ xanh longĐỏ mồng xanh kiếngNó kêu xao xuyếnNhiều tiếng lạ lungKêu sao cho quân tử nghe cùngPhải duyên thì kết, phải lòng thì thương

Con có cha mẹ đẻKhông ai ở lỗ nẻ chui lên

Con cóc là cậu ông trờiHễ ai đánh nó thì trời đánh choCon cóc là cậu thầy nhoHễ ai đánh chết trời cho quan tiền

Con công hay múaNó múa làm saoNó rụt cổ vàoNó xoè cánh raNó đậu cành đaNó kêu ríu rítNó đậu cành mítNó kêu vịt chèNó đậu cành treNó kêu bè rau muốngNó đậu dưới ruộngNó kêu tầm vôngCon công hay múa

Con đỉa đeo bàCon gà cục tácMỏ nhác cầm chèoCon mèo cầm láiCon rái chạy buồmCon tôm tát nước...

Con gái giống cha giàu ba họCon trai giống mẹ khó ba đời

Con gái mà gả chồng xaMột là mất giỗ hai là mất conCon gái mà gả chồng gầnCó chén canh cần nó cũng đem cho

Con gái ông Bang che dù che lọngCon gái bà bống thổi lửa tắt đèn

Con hơn cha là nhà có phúc

Con hư tại mẹ, cháu hư tại bà

Con không cha như nhà không nócCon không mẹ con khóc tối ngày

Con không chê cha mẹ khóChó không chê chủ nhà nghèo

Con kiến mày ở trong nhàTao đóng cửa lại mày ra đường nào?

Con lên ba cả nhà học nói

Con mèo mà trèo cây cauHỏi thăm chú chuột đi đâu vắng nhàChú chuột đi chợ đường xaMua mắm, mua muối giỗ cha con mèo

Con mèo con chuột có longCây tre có mắt, nồi đồng có quai

Con nhà lính, tính nhà quan

Con nhà tông, chẳng giống lông cũng giống cánh

Con quốc kêu réo rắt trên ngànGà rừng táo tác gọi con tha mồiLạnh lùng thay láng giềng ôiLáng giềng lạnh ít, sao tôi lạnh nhiều

Con người có tổ có tongNhư cây có cội, như sông có nguồn

Con ơi học lấy nghề chaMột đêm ăn trộm bằng ba năm làm

Con ơi nhớ lấy câu nàyCướp đêm là giặc, cướp ngày là quan

Con sâu làm rầu nồi canhMột người làm xấu, nhơ danh cả nhà

Con sông bên lở, bên bồiBên lở thì đục, bên bồi thì trongSông kia nước chảy đôi dòngBiết rằng bên đục, bên trong bên nào!

Con út con ít như mít chín câyGái cũng như trai, ai ai cũng chuộng

Con vua thì được làm vuaCon sãi ở chùa thì quét lá đa

Có cây mới có dây leoCó cột có kèo, mới có đòn tay

Có cha có mẹ thì hơnKhông cha không mẹ như đờn đứt dây¨

Có chồng mà chẳng có conKhác gì hoa nở trên non một mình

Có chum cá mới ở điàCó em anh mới sớm khuya chốn này

Có con mà gả chồng gầnNửa đêm đốt đuốc đem phần cho chaCó con mà gả chồng xaBa phần ruộng trẻo chẳng ma nào cày

Có công mài sắt có ngày nên kim

Có của thì có mẹ nàngCó bạc có vàng thì có kẻ ưaChị là con gái nhà giầuĂn mặc tốt đẹp vào chầu tòa senEm là con gái nhà hènĂn mặc rách rưới mon men ngoài hè

Có đâu sen, ấu một bồn?Có đâu chanh, khế sánh phần lựu lể

Có đỏ mà chẳng có thơmNhư hoa dâm bụt nên cơm cháo gì!

Có gió giông hung mới biết tùng bá cứngNhờ ngọn lửa hồng mới rõ thức vàng caoThuyền quyên sánh với anh hàoVốn không thả lý, gieo đào như ai!

Có làm mới có ănNgồi không ai dễ đem phần tới cho

Có lòng xin tạ ơn longXin đừng đi lại mà chồng em ghen

Có phước đẻ con biết lộiCó tội đẻ con hay trèoCó phước lấy được vợ giàSạch cửa sạch nhà, lại ngọt canh cơmVô phước, lấy phải trẻ ranhNó ăn, nó phá tan tành nó đi

Có thằng chồng ghiền như ông tiên nho nhỏNgó vô nhà đèn đỏ đèn xanhCó thằng chồng say như trong chay ngoài hộiNgó vô nhà như hội tầm vu

Có yêu thời nói rằng yêuChẳng yêu, thì nói một điều cho xongLàm chi dở đục, dở trongLờ đờ như nước cho lòng chẳng an

Còn ăn còn ngủ còn gânKhông ăn không ngủ có mần được chi

Còn cha gót đỏ như sonĐến khi cha thác, gót con đen xì

Còn duyên kén những trai tơHết duyên ông lão cũng quơ làm chồng

Còn duyên như tượng tô vàngHết duyên như ổ ong tàn ngày mưa

Còn duyên kẻ đón người đưaHết duyên đi sớm về trưa một mình

Còn đêm nay nữa mai điLạng vàng không tiếc, tiếc chi ngồi kềCòn đêm nay nữa, mai vềLạng vàng không tiếc, tiếc kề má son

Còn trời còn nước còn nonCòn cô bán rượu, anh còn say sưa

Cỏ mọc bờ giếng cheo leoLâm chung có bậu, hiểm nghèo có qua

Cõng rắn cắn gà nhàRước voi dày mả tổ

Cô ấy mà lấy anh nàyChẳng phải đi cấy đi cày nữa đâuNgồi trong cửa sổ têm trầuCó hai con nhỏ đứng hầu hai bên

Cô kia má đỏ hồng hồngCô chưa lấy chồng, còn chờ đợi aiBuồng không lần lữa hôm maiĐầu xanh mấy chốc, da mồi tóc sương

Công anh chẻ nứa đan bồCon chị đi mất, anh vồ con emCông anh rọc lá gói nemCon chị đi mất, con em trốn chồng

Công cha như núi Thái SơnNghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy raMột lòng thờ mẹ kính chaCho tròn chữ hiếu mới là đạo con

Cổ tay em trắng lại trònĐể cho ai gối nó mòn một bên

Công anh làm rể có tàimột mình ăn hết mười hai vại càgiếng đâu thì dắt anh rakẻo mà anh chết theo cà nhà em

Cơm kể ngày, cày kể buổi

Cơm khô là cơm chảoCơm nhão là cơm hà tiện

Cờ bạc là bác thằng bầnCửa nhà bán hết, tra chân vào cùm

Cu kêu ba tiếng cu kêuKêu mau đến Tết, dựng nêu ăn chè

Cu kêu từng cặp trên câyTào khương nghĩa nặng, sao mầy bỏ tao

Cúc mọc dưới sông anh kêu là cúc thủySàigòn xa, chợ Mỹ cũng xaGởi thơ thăm hết nội nhàTrước thăm phụ mẫu, sau là thăm em

Cùng nhau tớ trước thầy sauChim kêu vượn hú thêm đau đớn long

Của chua ai nấy cũng themEm cho chị mượn chồng em vài ngàyChồng em đâu phải trâu càyMà cho chị mượn cả ngày lẫn đêm

Của làm ra để trên gácCủa cờ bạc để ngoài sânCủa phù vân để ngoài ngõ

Của mình mình giữ bo boCủa người thì thả cho bò ăn no

Của một đồng, công một lượngCông thì thưởng, tội thì trừngĐặng không mừng, mất không loĂn chưa no, lo chưa tớiĂn cơm mới, nói chuyện cũCha mẹ cú, đẻ con tiênCha mẹ hiền, sinh con thảo

Cũ người thì lại mới taNgười chê rách rưới, ta là gấm nhung

Cũng trũng, cũng gò, cũng rẫy, đồngMột bề biển lớn, ba bề songBèo theo nước cuốn qua Vàm LángNắng mở đường lên họp Chợ GiồngThế sự nếu dồn cơn nước nổiTình quê xin thắp bóng đèn chongRuộng biền, muối mặn đời thanh đạmDấu giữa phù hoa, há lạt long

Cao su đi dễ khó vềKhi đi trai tráng khi về bủng beo

Cao su đi dễ khó vềTrai đi mất vợ gái về thêm con

Con gà cục tác lá chanhCon lợn ủn ỉn mua hành cho tôiCon chó khóc đứng khóc ngồiBà ơi đi chợ mua tôi đồng hành

Chiều chiều trước bến Văn LâuAi ngồi ai câu ai sầu ai thảmAi thương ai cảm ai nhớ ai trôngThuyền ai thấp thoáng bên songĐưa câu mái đẩy chạnh lòng nước non

Cười người chớ vội cười lâuCười người hôm trước hôm sau người cười

Chiều chiều ra đứng ngõ sauNgó về quê mẹ ruột đau chín chiều

Cười người chớ vội cười lâuCười người hôm trước hôm sau người cười

Chim đa đa đậu nhánh đa đaChồng gần không lấy đi lấy chồng xaMột mai cha yếu mẹ gìaChén cơm đôi đũa tách trà ai dâng

Chồng em áo rách em thươngChồng người áo gấm, xông hương mặc người

Còn duyên kẻ đón người đưaHết duyên đi sớm về trưa một mình

Có mợ thì chợ cũng đôngCòn không có mợ thì chợ cũng chẳng bỏ không bữa nào

Chó ăn đá, gà ăn muối .

Chiều chiều ra dứng ngõ sauTrông về quê mẹ ruột đau chín chiều !

Ca Dao mới: ( Nói về sự quyến rũ của Californiạ )

Ca Li đi dễ khó về

Câu nguyên gốc là..nói về những người đi trồng cao su

Cao su đi dễ khó vềKhi đi trai tráng, khi về bủng beo

Có công mài sắt, có ngày nên kim

Chân cứng đá mềm

Có chí thì nên

Cô kia bới tóc đuôi gàNắm đuôi kéo lại hỏi nhà ở đâu ?Nhà tôi ở trước đám dâuỞ sau đám cải đầu cầu ngó qua

Cái câu này còn có khác hơn một tí đó là..

Cô kia bới tóc đuôi gàNắm đuôi cô lại hỏi nhà cô đâu?Nhà em ở dưới đám dâuỞ bên đám dậu đầu cầu ngó quaNgó qua dám bắp trổ cờĐám dưa trổ nụ đám cà trổ bông

Cô kia cắt cỏ một mìnhCho anh cắt với chung tình làm đôiCô kia cắt nữa hay thôiCho anh cắt với làm đôi vợ chồng ! )

Con người có tổ có tôngNhư cây có bụi như sông có nguồn .

Công cha như núi Thái SơnNghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy raMột lòng thờ mẹ kính chaCho tròn chữ hiếu mới là đạo con !

Có duyên lấy được chồng giàĂn xôi bỏ cháy, ăn gà bỏ xương

Cá không ươm muối cá ươnCon cãi cha mẹ trăm đường con hư

Cái cò lặn lội bờ sôngGánh gạo đưa chồng, tiếng khóc nỉ non

Càng già càng dẻo càng daiCàng lay chân chõng, càng long chân giường

Cây khô chưa dễ mọc chồiMẹ già chưa dễ ở đời với con

Có con phải khổ vì conCó chồng phải ngậm bồ hòn đắng cay

Có cha có mẹ thì hơnKhông cha không mẹ như đờn không dây

Có khó thì nới cũ raMới để trong nhà, cũ để ngoài sân

Con vua thì lại làm vuaCon sãi ở chùa lại quét lá đaBao giờ dân nổi can quaCon vua thất thế lại ra quét chùa

Con ơi học lấy nghề chaMột đêm ăn trộm bằng ba năm làm

Con ơi nhớ lấy câu nàyCướp đêm là giặc cướp ngày là quan

Còn duyên kẻ đón người đưaHết duyên đi sớm về trưa mặc lòng

Cờ bạc là bác thằng bầnÁo quần bán hết ngồi trần tô hô

Cha đời cái áo rách nàyMất chúng, mất bạn vì mày áo ơi !

Chàng ơi, phụ thiếp làm chiThiếp như cơm nguội phòng khi đói lòng

Chim khôn kêu tiếng rảnh rangNgười khôn ăn nói dịu dàng dễ nghe

Chồng già vợ trẻ là tiênVợ già chồng trẻ là duyên nợ trần

Chồng ra áo rách ta thươngChồng người áo gấm xông hương mặc người

Chuồn chuồn có cánh thì bayCó thằng be bé thò tay bắt mày

Chuồn chuồn bay thấp thì mưaBay cao thì nắng, bay vừa thì râm

Còn cha gót đỏ như sonMất cha gót mẹ gót con đen sì

Còn cha gót đỏ như sonĐến khi cha chết gót con như bùn

Con hư tại mẹ cháu hư tại bà

Có thực mới vực được đạo

Dao cau rọc lá trầu vàngMắt anh anh liếc, mắt nàng nàng đưa

Day qua bên trái gặp bảy mũi dùiDay qua bên mặt gặp mười mũi giáo

Dạy con từ thuở còn thơDạy vợ từ thuở bơ vơ mới về

Dã tràng xe cát biển đôngNhọc nhằn mà chẳng nên công cán gì

Dầu bông quế, dầu bông hườngHải đường, thơm thiệt là thơmTóc em như lông con chó xồm Xức dầu thì xức, ai thèm dòm, bớ em Hai

Dầu bông sứ, dầu bông ngâuXức tóc con Thị MầuNó đứng đầu cầuNắng dãi mưa dầu, hôi hãy còn hôi

Dầu cù là hiệu Ông TiênXức vô chót mũi, nổi điên tức thời

Dốc một lòng lấy chồng hay chữĐể ra vào kinh sử lắng nghe

Duyên phải duyên kim cảiNgãi phải ngãi giao hoàRồi mai mốt đây con bạn nói dià nhàCho qua nhắn kỉnh thăm cô bác với ông bà đặng bình an

Dù ai cho bạc cho vàngChẳng bằng trông thấy mặt chàng hôm nay

Dù ai nói ngã nói nghiêngThì ta cũng vững như kiềng ba chân

Dạy con từ thủa còn thơDạy vợ từ thủa ban sơ mới về

Dẫu xây chín bậc phù đồKhông bằng làm phước cứu cho một người

Dù ai nói ngã nói nghiêngLòng ta vẫn vững như kiềng ba chân

Đánh bạc quen tayNgủ ngày quen mắtĂn vặt quen mồm

Đánh chết, mà nết không chừaĐến mai ăn chợ, bánh dừa lại ăn

Đàn bà nói có là khôngNói yêu là ghét, nói buồn là vui

Đàn bà tốt tóc thì sangĐàn ông tốt tóc thì mang nặng đầu

Đàn đâu mà gảy tai trâuĐạn đâu bắn sẻ, gươm đâu chém ruồi

Đàn kêu tích tịch tình tangAi đem công chúa lên thang mà về

Đàn ông đi biển có đôiĐàn bà đi biển mồ côi một mình

Đàn ông không râu vô nghìĐàn bà không vú lấy gì nuôi con

Đèn Sài Gòn ngọn xanh ngọn đỏĐèn Mỹ Tho ngọn tỏ ngọn luAnh về học lấy chữ nhuChín trăng em cũng đợi, mười thu em cũng chờ

Đèn cầu tàu ngọn lu ngọn tỏAnh trông không rõ, anh ngỡ đèn màuRút gươm đâm họng máu tràoĐể em ở lại, em kiếm thằng nào hơn anh

Đèn nhà lầu hết dầu đèn tắtLửa nhà máy hết cháy thành thanNhang chùa Ông hết mạt nhang tànKể từ khi em biết được chàngĐêm về em lăn lộn như con chim phượng hoàng bị tên

Đèn nào cao bằng đèn Châu ĐốcXứ nào dốc bằng xứ Nam VangMột tiếng anh than ba bốn đôi vàng em không tiếcAnh lấy đặng em rồi anh trốn biệt lánh thân

Đèn nào sáng bằng đèn Sa ĐécGái nào đẹp bằng gái Nha MânAnh thả ghe câu lên xuống mấy lầnTHương em đứt ruột, nhưng tới gần lại run

Đèn treo ngang quánTỏ rạng bờ kinhEm có thương anh thì ăn nói cho thiệt tìnhĐừng để cho anh lên xuống một mình bơ vơ

Đêm khuya nguyệt lặn sao tànĐồng hồ điểm nhặt nhớ chàng không quên

Đêm khuya ra đứng bờ aoTrông cá cá lặn trông sao sao mờBuồn trông con nhện giăng tơNhện ơi nhện hỡi nhện chờ mối ai

Đêm khuya thắp chút dầu dưTim loan cháy lụn, sầu tư một mình

Đêm khuya thiếp mới hỏi chàngCau xanh ăn với trầu vàng xứng chăng?

Đêm khuya trăng dọi lầu sonVào ra thương bạn, héo hon ruột vàngBển qua đây đàng đã xa đàngDầu tui có lâm nguy thất thếHỏi con bạn vàng nó cứu không?Chiều rồi kẻ Bắc, người ĐôngTrách lòng người nghĩa, nói không thiệt lời

Đêm nằm tàu chuối có đôiHơn nằm chiếu tốt lẻ loi một mình

Đêm qua, đêm lạnh, đêm lùngĐêm đắp áo ngắn, đêm chung áo dàiBây giờ chàng đã nghe aiAó ngắn chẳng đắp, aó dài không chungBây giờ sự đã nhạt nhùnGiấm thanh đổ biển mấy thùng cho chuaCá lên mặt nước, cá khôVì anh, em phải giang hồ tiếng tăm

Đêm qua nguyệt lặn về TâySự tình kẻ ấy, người đây còn dàiTrúc với mai, mai về trúc nhớTrúc trở về, mai nhớ trúc khôngBây giờ kẻ Bắc, người ĐôngKể sao cho xiết tấm lòng tương tư

Đêm thanh cảnh vắngThức trắng năm canhMột duyên, hai nợ, ba tìnhĐường kia,nỗi nọ, phận mình ra sao

Đến đây đất nước lạ lùngCon chim kêu cũng sợ, con cá vẫy vùng cũng lo

Đến ta mới biết của taTrăm nghìn năm trước biết là của ai

Đề huề chồng vợNhư bí rợ nấu kiểm với khoai langNhư tép rang ăn cặp với canh khoai mỡ

Đi chùa lạy Phật cầu chồngHộ pháp liền bảo đờn ông hết rồi

Đi đâu cho thiếp theo cùngĐói no thiếp chịu lạnh lùng thiếp cam

Đi đâu mà vội mà vàngMà vấp phải đá mà quàng phải dâyThủng thỉnh như chúng anh đâyThì đá nào vấp, thì dây nào quàng

Đi cho biết đó biết đâyỞ nhà với mẹ biết ngày nào khôn

Đi qua nhà nhỏThấy đôi liễn đỏ có bốn chữ vàngThạnh suy anh chưa biết chớ thấy nàng anh vội thương

Đó đây trước lạ sau quenChẳng gần, qua lại đôi phen cũng gần

Đói lòng ăn đọt chà làĐể cơm nuôi mẹ, mẹ già yếu răngĐói lòng ăn nắm lá sungChồng một thì lấy, chồng chung thì đừng

Đói lòng ăn nửa trái simUống lưng bát nước đi tìm người thương

Đói lòng nuốt trái khổ quaNuốt vô sợ đắng, nhả ra con bạn cười

Đôi ta chẳng được sum vầyKhác nào cánh nhạn lạc bầy kêu sươngVì sương nên núi bạc đầuCành lay bởi gió hoa sầu vì mưa

Đôi ta đã trót lời thềCon dao lá trúc đã kề tóc maiDặn rằng: Ai chớ quên ai!

Đôi ta như loan với phượngNỡ lòng nào để phượng lià câyMuốn cho có đó, có đâyAi làm nên nỗi nước này chàng ôiThà rằng chẳng biết thì thôiBiết rồi gối chiếc lẻ loi thêm phiền

Đôi ta như thể con tằmCùng ăn một lá, cùng nằm một nongĐôi ta như thể con ongCon quấn con quít, con trong con ngoàiĐôi ta như thể con bàiChồng đánh vợ kết chẳng sai con nào

Đố ai biết luá mấy câyBiết sông mấy khúc, biết mây mấy từngĐố ai quét sạch lá rừngĐể ta khuyên gió, gió đừng rung câyRung cây, rung cỗi, rung cànhRung sao cho chuyển lòng anh với nàng

Đố ai lặn xuống vực sâuRu con không hát, em chừa nguyệt hoa

Đố anh con rít mấy chưnCầu Ô mấy nhịp, chợ Đinh mấy ngườiMấy người bán áo con traiChợ trong bán chỉ, chợ ngoài bán kim

Đốt than nướng cá cho vàngLấy tiềng mua rượu cho chàng uống chơi

Đồng Tháp Mười cò bay thẳng cánhNước Tháp Mười lóng lánh cá tômMuốn ăn bôn súng mắm khoThì vô Đồng Tháp ăn no đã thèm

Đồng tiền Vạn lịchThích bốn chữ vàngAnh tiếc công anh gắn bó với cô nàng bấy lâuBây giờ cô lấy chồng đâủĐể anh giúp đỡ trăm cau nghìn vàng

Đổ lửa than nên vàng lộn trấuAnh mảng thương thầm chưa thấu dạ em

Đổng Kim Lân hồi còn nhỏ, đi bán giỏ nuôi mẹAnh gặp em đây không cửa không nhàMuốn vô gá nghĩa, biết là đặng chăng?

Đời vua Thái Tổ, Thái TôngLúa rụng đầy đồng, gà chẳng cần ăn

Đờn cò lên trục kêu vangQua còn thương bậu, bậu khoan có chồngMuốn cho nhơn nghĩa đạo đồngQua đây thương bậu hơn chồng bậu thươngChiều nay qua phản bạn hồi hươngNghe bậu ở lại vầy vươn nơi nàoGhe tui tới chỗ cắm sàoNghe bậu có chốn muốn nhào xuống sông

Đu đủ tiá, bạc hà cũng tiáNgọn lang dâm, ngọn mía cũng dâmAnh thấy em tốt mã anh lầmBây giờ anh biết rõ, vàng cầm anh cũng buông

Đưa nhau đổ chén rượu hồngMai sau em có theo chồng đất xaQua đò gõ nhịp chèo caNước xuôi làm rượu quan hà chuốc say

Đường trơn trợt gượng đi kẻo téÁo còn nguyên ai nỡ xé vá quàngHồi sớm mai, gặp em sao anh không hỏiHay dạ của chàng nay đã hết thương?

Đứt tay một chút còn đauHuống chi nhân nghĩa, lià sao cho đành

Đà Lạt có thác CamlyAi muốn sầu bi về hồ Than Thở

Đàn ông năm bảy lá ganMột lá cho vợ, lá toan cùng người

Đàn ông đi biển có đôiĐàn bà đi biển mồ côi một mình

Đẻ con chẳng dạy chẳng rănThà rằng nuôi lợn cho ăn lấy lòng

Đem chuông đi đánh xứ ngườiKhông kêu cũng đánh ba hồi cho kêu

Đi đâu mà vội mà vàngMà vấp phải đá mà quàng phải dâyThủng thỉnh như chúng anh đâyChẳng đá nào vấp, chẳng dây nào quàng

Đi một ngày đàng, học một sàng khôn .

Đi với bụt mặc áo cà saĐi với ma mặc áo giấy )

Đồng Đăng có phố Kỳ LừaCó nàng Tô Thị có chùa Tam ThanhAi lên xứ Lạng cùng anhBõ công bác mẹ sinh thành ra emVai mang bầu rượu nắm nemMải vui quên hết lời em dặn dò . )

Đêm qua chớp bể mưa nguồnHỏi người tri kỷ có buồn hay chăng ?Cá buồn cá lội tung tăngEm buồn em biết đãi đằng cùng ai ?

Đục nước béo cò

Em có chồng sao em không nói?Để anh theo anh chọc em hoàiChắc có ngày anh sẽ bị ăn dao phay!

Em đeo chiếc kim hườnEm còn chờn vờn chiếc kim xuyếnHườn xuyến vuột tay rồi, buồn nghiến, ai thương!

Em liều một cái bánh bòCòn nào chót chét, cặp giò em chặt hai

Em liều một chén dầu chanhCon nào hỗn dữ vuốt nanh em bẻ liền

Em liều một trái sầu giêngCon nào độc hiểm, em nghiền ra tro

Em nghĩ thân em, như kiếng lấm lem cát bụiAi đó lau chùi, biết tới buổi nào xong?

Em nhớ thương ai mà mặt mày ngơ ngácNhớ tên hốt rác hay thương thằng vét đường mương?

Em ơi, anh bảo em nàySông sâu chớ lội, đò đầy chớ đi

Em ơi, em có thương anhEm ra canh lính cho anh leo tường!

Em ơi em ở lại nhàVườn dâu em hái mẹ già em thươngMẹ già một nắng hai sươngChị đi một bước trăm đường xót xaCậy em em ở lại nhà

Em thấy anh em cũng muốn chàoSợ anh chồng cũ nó đứng bờ rào nó trông

Em chấy anh em cũng muốn chàoSợ rằng chị ả vắt dao trong mìnhDao trong mình, gươm anh cặp náchThuận nhơn tình khoét vách sang chơi

Em thương nhớ ai ngơ ngẩn bên đầu cầuLược thưa biếng chải, gương tàu biếng soiCái sập đá bỏ vắng em không ngồiVườn hoa hoang lạnh mặc người vào ra

Em về hỏi mẹ cùng chaCó cho em lấy chồng xa hay đừng

Én bay thấp, mưa ngập bờ aoÉn bay cao, mưa rào lại tạnh

Gan teo mấy đoạn, ruột thắt mấy từngMình bảy buôi lỗ miệng đặng cầm chừng xa tui

Gái Tầm Vu đồng xu ba đứaCon trai Thủ Thừa cỡi ngựa xuống mua

Gái Thới Bình lòng ngay dạ thẳngTrai bạc tình một cẳng về quê

Gái lấy trai đứng là gái dạiTrai lấy rồi trai lại bán raoGái đâu có thứ hỗn hàoTrai chưa làm rể, gái vào làm dâu

Gà đẻ, gà cục tác

Gà nào hay bằng gà Cao LãnhGái nào bảnh bằng gái Nha Mân

Gạo Ba Thắt trắng như bông bưởiNước phông-tên tiền rưỡi một đôiSaigon vui lắm em ơiLấy chồng về đó một đời sướng thân

Gạo chợ, nước sông, củi đồng, nồi đất

Gạo ngon nấu cháo chưa nhừMặt chị có thẹo ảnh chừa đôi bông

Gẫm xem sự thế nực cườiMột con cá lội mấy người buông câu

Gần mực thì đen gần đèn thì sáng

Gập ghềnh nước chảy qua đèoBà già tập tễnh mua heo cưới chồng

Ghe anh đỏ mũi xanh lườnỞ trên Gia Định xuống vườn thăm em

Ghe anh mỏng ván, bóng láng nhẹ chèoXin anh bớt mái, nương lèo đợi em

Ghe em rẽ vô ngọn, anh chẳng đón chẳng chờGhe anh tách bến tách bờ, em buồn cho trăng mờ sao lặnMình lấy nhau chẳng đặng bởi bà mai lưỡi vắn ít lờiMật đường dù chẳng đi đôiChút hương rớt lại, một đời chưa quên

Ghe lên ghe xuống dầm dềSao anh không gởi thơ về thăm em?

Ghét con xẩm lai mê trai, mi lai nhãn khứÔm bụng trống chầu, bỏ xứ ra đi

Già thì đặc bí bì bìCon gái đương thì rỗng toác toàng toangNgoài xanh trong trắng như ngàĐàn ông cũng chuộng, đàn bà cũng yêu(Đố là gì? - cau dầy)

Giàu cha giàu mẹ thì hamGiàu cô giàu bác ai làm nấy ăn

Giàu đâu đến kẻ ngủ trưaSang đâu đến kẻ say sưa rượu chè

Giàu từ trong trứng giàu ra

Giàu út ăn, khó út chịu

Giả đò mua khế bán chanhGiả đi đòi nợ thăm anh kẻo buồn

Giặc Tây đánh tới Cần GiờBậu đừng thương nhớ đợi chờ uổng công

Giặc đến nhà, đàn bà phải đánh

Giấy hồng đơn bán mấyCho anh mua lấy một tờViết thơ quốc ngữDán trên trái bưởiThả xuống giang hàBớ cô gánh nước bên bờXuống sông vớt bưởi để mà xem thơ

Giận chồng xách gói ra điChồng theo năn nỉ, khoái tù ti trở về

Gió đưa bụi chuối sau hèAnh mê vợ bé bỏ bè con thơCon thơ tay ẵm tay bồngTay dắt mẹ chồng, đầu đội thúng bông

Gió đưa bụi trúc ngã quìBa năm trực tiết còn gì là xuân

Gió đưa cây cải về trờiRau răm ở lại chịu lời đắng cay

Gió đưa gió đẩy bông trangBông búp về nàng, bông nở về anh

Gió đưa liễu yếu, mai quằnLiễu yếu mặc liễu, mai quằn mặc mai

Gió đưa mụ đội lên dinhÔng đội buồn tình xách nón chạy theoÔng đội đòi cưới ba heoMụ đội đòi cưới con mèo cụt đuôi

Gió đưa tàu chuối la đàTiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương

Gió đưa tàu chuối la đàTiếng chuông Xá Lợi, canh gà Thủ Thiêm

Gió đưa trăng thì trăng đưa gióCon trăng lặn rồi gió biết đưa ai?

Gió mùa thu mẹ đưa con ngủNăm canh dài thức đủ năm canh

Gió nam non thổi lòn hang dếCon bạn xa rồi để nhớ để thương

Gió nam non thổi lòn hang dếEm đi lấy chồng nâng túi sửa khăn

Gió thổi một ngày năm bảy trận giôngAnh đi nằm bãi sao không thấy vềGió vàng hiu hắt đêm thanhĐường xa, dặm vắng xin anh đừng vềMảnh trăng đã trót lời thềSao anh để gánh nặng nề riêng em

Giọt máu đào hơn ao nước lã

Gò Công giáp biển, nổi tiếng mắm tôm chàMắm tôm chua ai ai cũng chắt lưỡi hít hàSaigon, chợ Mỹ ai mà không hay

Gối rơm theo phận gối rơmCó đâu dưới thấp mà chồm lên cao

Gỗ cẩm lai cậy cứngGỗ huỳnh đàn cậy thơmRác nọ chê rơmNhư cá cơm ghét cá rói

Gà què ăn quẩn cối xayĂn đi ăn lại cối này một câu

Gái không chồng như thuyền không láiTrai không vợ như ngựa không cương

Gái có chồng như gông đeo cổTrai có vợ như rợ buộc chân

Gẫm xem thế sự nực cườiMột con cá lội lắm người buông câu

Già thì già tóc già tai,Già răng già lợi đồ chơi không già

Giàu ba mươi tuổi chớ mừngKhó ba mươi tuổi em đừng vội lo

Ghét của nào trời trao của đó !

Giàu vì bạn , sang vì vợ

Gần mực thì đen gần đèn thì sáng

Gieo gió gặt bão

Hôm qua tát nước đầu đìnhBỏ quên chiếc áo trên cành hoa senEm lượm thì cho anh xinHay là em để làm tin trong nhàÁo anh sứt chỉ đường tàVợ anh chưa có, Mẹ già chưa khâuÁo anh sứt chỉ đã lâuMai mượn cô ấy sang khâu cho dùmKhâu rồi anh sẽ trả côngMai mốt lấy chồng anh sẽ giúp choGiúp em một thúng xôi vòMột con lợn béo, một vò rượu tămGiúp em đôi chiếu em nằmĐôi chăn em đắp, đôi tằm em đeo............Giúp em quan tám tiền treoQuan năm tiền cưới lại đèo buồng cau !

Họa hổ họa bì nan họa cốtTri nhân tri diện bất tri tâm

Hôm qua anh đến chơi nhàThấy mẹ nằm võng, thấy cha nằm giườngThấy em nằm đất anh thươngAnh đi mua gỗ đóng giường tám thangBốn góc thì anh bịt vàngBốn chân bịt bạc, tám thang chạm rồng

Hỡi cô tát nước bên đàngSao cô múc ánh trăng vàng đổ đi

Khôn ngoan đối đáp người ngoàiGà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau

Kim đâm vào thịt thì đauThịt đâm vào thịt nhớ nhau cả đời

Không chồng mà chửa mới ngoanCó chồng mà chưả thế gian chuyện thường

Không chồng ăn bữa nồi nămĂn đói ăn khát mà cầm lấy hơiCó chồng ăn bữa nồi mườiĂn đói ăn khát mà nuôi lấy chồng

Lá vàng còn ở trên câyLá xanh rụng xuống trời hay chăng trời

Làm trai cho đáng nên traiPhú Xuân cũng trải, Đồng Nai cũng từng

Làm trai quyết chí tang bồngSao cho tỏ mặt anh hùng mới cam

Lúc nghèo thì chẳng ai nhìnĐến khi đỗ trạng chín nghìn bà con

Lắm mối tối nằm không.

Lời nói không mất tiền muaLựa lời mà nói cho vừa lòng nhau .

Lá lành đùm lá rách

Lỗ mũi em thì tám gánh lôngChồng yêu chồng bảo râu rồng trời choĐêm nằm thì ngáy o oChồng yêu chồng bảo ngáy cho vui nhàĐi chợ thì hay ăn quàChồng yêu chồng bảo về nhà đỡ cơmTrên đầu những rác cùng rơmChồng yêu chồng bảo hoa thơm giắt đầu

Mấy đời bánh đúc có xươngMấy đời mẹ ghẻ có thương con chồng

Mẹ nuôi con bằng trời bằng bểCon nuôi mẹ, con kể từng ngày

Mẹ già lo bảy lo ba,Lo cau trổ muộn, lo già hết duyên

Mẹ già như chuối Ba HươngNhư xôi nếp ngọt, như đường mía lau

Mồ côi cha ăn cơm với cáMồ côi mẹ liếm lá đầu đường

Mồng năm, mười bốn, hăm baĐi chơi cũng thiệt lọ là đi buôn

Một năm là mấy tháng xuânMột đời người được mấy lần vinh hoa

Một lần cho tởn đến giàĐừng đi nước mặn mà hà ăn chân

Một giọt máu đào hơn ao nước lã

Máu chảy ruột mềm

Một cây làm chẳng nên nonBa cây chụm lại thành hòn núi cao

Một con ngựa đau , cả tàu bỏ cỏ !

Muốn ăn bánh ít lá gaiLấy chồng Bình Định ngại dài đường đi

Môi hở răng lạnh

Một giây tựa mạn thuyền rồngCòn hơn chính thiếp ngồi trong thuyền chài

Nhất cận thị, nhị cận giang, tam cận lộ

Nhà sạch thì mát, bát sạch ngon cơm

Nhất quỷ nhì maThứ ba học trò .... )

Nhiễu điều phủ lấy giá gươngNgười trong một nước phải thương nhau cùng

No bụng đói con mắt

Ở đâu cũng có anh hùngỞ đâu cũng có thằng khùng thằng điên

Ở bầu thì tròn, ở ống thì dài

Ớt nào là ớt chẳng cay,Gái nào là gái chẳng hay ghen chồng.Vôi nào là vôi chẳng nồngGái nào là gái có chồng chẳng ghen !

Ở hiền gặp lành

Quả cau nho nhỏCái vỏ vân vânNay anh học gầnMai anh học xaTiền, gạo là của mẹ chaBút nghiên, kinh sách thì là của anhLấy chàng từ thuở mười baĐến năm mười tám thiếp đà năm conRa đường thiếp hãy còn sonVề nhà thiếp đã năm con cùng chàng

Râu tôm nấu với ruột bầuChồng chan, vợ húp gật đầu khen ngon

Sông sâu còn có kẻ dòNào ai lấy thước mà đo lòng người

Sá gì một nải chuối xanhNăm bảy người giành cho mủ dính tay

Trông mặt mà bắt hình dongCon heo có béo, cỗ lòng mới ngon

Thương người như thể thương thânNhường cơm sẻ áo lòng nhân mới là

Trai ba mươi tuổi còn xinhGái ba mươi tuổi như bình mắm nêm

Trai ba mươi tuổi còn xoanGái ba mươi tuổi đã toan về chiều

Tốt gỗ hơn tốt nước sơn

Thao trường đổ mồ hôiChiến trường bớt đổ máu

Trong đầm gì đẹp bằng senLá xanh bông trắng lại chen nhụy vàngNhụy vàng, bông trắng, lá xanh.Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.

Thằng Bờm có cái quạt moPhú ông xin đổi ba bò, chín trâuBờm rằng Bờm chẳng lấy trâuPhú ông xin đổi ao sâu cá mèBờm rằng Bờm chẳng lấy mèPhú ông xin đổi một bè gỗ limBờm rằng Bờm chẳng lấy limPhú ông xin đổi con chim đồi mồiBờm rằng Bờm chẳng lấy mồiPhú ông xin đổi nắm xôi, Bờm cườiCười lên ba tiếng Bờm ơiCười lên ba tiếng cho đời đắng cay

Ta về ta tắm ao taDù trong dù đục ao nhà vẫn hơn

Thương thì quả ấu cũng trònKhông thương thì quả bồ hòn cũng méo !

Trèo lên cây bưởi hái hoaBước xuống vườn cà hái nụ tầm xuânNụ tầm xuân nở ra xanh biếcEm lấy chồng rồi anh tiếc lắm thay

Tiếc gì một mớ trầu caySao anh không hỏi những ngày em còn không ?Bây giờ em đã có chồngNhư chim vào lồng, như cá cắn câuCá cắn câu biết đâu mà gỡChim vào lồng biết thưở nào ra

Thuận vợ, thuận chồng tát biển Đông cũng cạn

Trời còn khi nắng khi mưaNgày còn khi sớm khi trưa nữa người

Thương nhau mấy núi cũng trèoMấy sông cũng lội, mấy đèo cũng qua

Tham thì thâm

Vì sông nên phải lụy thuyềnChứ như đường liền ai phải lụy ai

Vải thưa che mắt thánh

Yêu nhau cởi áo cho nhauVề nhà mẹ hỏi qua cầu gió bay

Yêu nhau thì ném miếng trầuGhét nhau ném đá vỡ đầu nhau raYêu nhau cau bổ làm baGhét nhau cau sáu bổ ra làm mười

  • Danh ngôn cuộc sống
  • Trí tuệ
  • Gia đình
  • Công việc
  • Tình bạn
  • Tình yêu
  • Bài học
  • Danh ngôn Âm nhạc
  • Danh ngôn Cần kiệm
  • Danh ngôn Chăm chỉ - Lười nhác
  • Danh ngôn Chân lý
  • Danh ngôn Cổ
  • Danh ngôn Con người
  • Danh ngôn Cư xử
  • Danh ngôn Dáng vẻ
  • Danh ngôn Dũng cảm
  • Danh ngôn Đại chúng
  • Danh ngôn Đạo đức
  • Danh ngôn Đối nhân xử thế
  • Danh ngôn Đời người
  • Danh ngôn Ghen tuông
  • Danh ngôn Gia đình
  • Danh ngôn Giáo dục
  • Danh ngôn Giàu nghèo
  • Danh ngôn Hạnh phúc - Đau khổ
  • Danh ngôn Hiện tại
  • Danh ngôn Hồ Chí Minh
  • Danh ngôn Hôn nhân
  • Danh ngôn Học tập
  • Danh ngôn Hy vọng
  • Danh ngôn Kiên trì
  • Danh ngôn Khiêm tốn - Giản dị
  • Danh ngôn Kẻ thù
  • Danh ngôn Khoa học
  • Danh ngôn Lạc Quan
  • Danh ngôn Lịch sử
  • Danh ngôn Liêm khiết
  • Danh ngôn Lời nói - Việc làm
  • Danh ngôn Lý tưởng
  • Danh ngôn Mạnh Mẽ
  • Danh ngôn Nghệ thuật
  • Danh ngôn Người kiệt xuất
  • Danh ngôn Nhân cách
  • Danh ngôn Nhân loại
  • Danh ngôn Niềm tin
  • Danh ngôn Niềm vui - Nỗi buồn
  • Danh ngôn Phẩm chất
  • Danh ngôn Pháp luật
  • Danh ngôn Quá khứ
  • Danh ngôn Quốc gia
  • Danh ngôn Quyết Tâm
  • Danh ngôn Rượu chè
  • Danh ngôn Sinh mệnh
  • Danh ngôn Số phận
  • Danh ngôn Sống chết
  • Danh ngôn Sống đẹp
  • Danh ngôn Sự nghiệp
  • Danh ngôn Tâm hồn
  • Danh ngôn Tha thứ
  • Danh ngôn Thẩm mỹ
  • Danh ngôn Thành công - Thất bại
  • Danh ngôn Thầy cô
  • Danh ngôn Thời gian
  • Danh ngôn Thông minh
  • Danh ngôn Thù hận
  • Danh ngôn Tiền bạc - Danh vọng
  • Danh ngôn Tiếng anh
  • Danh ngôn Tín ngưỡng
  • Danh ngôn Tình bạn
  • Danh ngôn Tính cách
  • Danh ngôn Tình cảm
  • Danh ngôn Tinh thần
  • Danh ngôn Tình yêu
  • Danh ngôn Trái tim
  • Danh ngôn Trí tuệ
  • Danh ngôn Triết lý
  • Danh ngôn Tự do
  • Danh ngôn Tuổi trẻ
  • Danh ngôn Tương lai
  • Danh ngôn Ước mơ
  • Danh ngôn Văn hoá
  • Danh ngôn Văn học
  • Danh ngôn Vui - Ranh ngôn
  • Danh ngôn Ý chí
  • Danh ngôn Yêu nước
  • Ca dao
  • Tục ngữ
  • SMS chúc tết
  • Châm ngôn tiếng Anh
  • Chúc tết tiếng Việt
  • Chúc tết tiếng Anh
  • SMS 8-3
  • Lời chúc 8-3
  • Xếp hình Kute
  • Lời chúc
  • Thơ - Câu đối
  • Tiếng Anh
  • Độc
  • Đồng nghiệp
  • Bạn bè
  • Người yêu
  • Danh ngôn Tưởng tượng
  • Danh ngôn Cô đơn
  • Danh ngôn Thiên tài
  • Danh ngôn Sản xuất
  • Danh ngôn Tổ chức
  • Lời chúc cưới
  • Lời chúc cuối tuần
  • Lời chúc giáng sinh
  • Lời chúc hàng ngày
  • Lời chúc mừng báo chí Việt Nam
  • Lời chúc mừng ngày lễ tình yêu 14/2
  • Lời chúc ngày nhà giáo Việt Nam
  • Lời chúc ngày phụ nữ Việt Nam
  • Lời chúc ngày thầy thuốc Việt Nam
  • Lời chúc ngày Tết
  • Lời chúc tốt nghiệp ra trường
  • Lời chúc ngày trung thu
  • Lời chúc ngày mùng 8-3
  • Lời chúc ngày quốc tế thiếu nhi
  • Lời chúc ngày Halloween
  • Lời chúc thi tốt
  • Lời chúc buổi sáng lãng mạn
  • Lời chúc cho ngày 30-4 và mùng 1-5
  • Lời chúc mừng thọ ông bà
  • Lời chúc ngày khai trương
  • Lời chúc ngày sinh nhật
  • Lời chúc tân gia
  • Lời chúc ngày của cha
  • Lời chúc thôi nôi cho bé